niệm niệm hôn tình

Để kỷ niệm 6 năm ngày cưới, Lương Thế Thành và Thúy Diễm thực hiện bộ ảnh tình tứ tại khách sạn 5 sao như một món quà gửi tới người hâm mộ. Là cặp đôi được yêu thích trong showbiz Việt, Lương Thế Thành và Thúy Diễm không những chinh phục khán giả bằng những Phân tích tình trạng hôn nhân và quan niệm về tình yêu trong xã hội tư bản, Ph.Ăngghen đã chỉ rõ, để có được tình yêu và hôn nhân thực sự tự do, trước hết cần phải xoá bỏ chế độ tư hữu về tư liệu sản xuất, xoá bỏ mọi sự áp bức, bóc lột, bởi đây chính là Quà lưu niệm có ý nghĩa to lớn trong cuộc sống, có thể giúp bạn thắt chặt mối quan hệ và tình cảm với mọi người xung quanh. Chính vì vậy, vào những dịp đặc biệt, bạn nên lựa chọn những món quà độc đáo để gửi tặng đến những người thân yêu và khách hàng, đối tác làm ăn. Gợi ý quà lưu niệm cao cấp, độc đáo cho những dịp đặc biệt Ý nghĩa và cách gọi kỷ niệm tròn năm ngày cưới. Vợ chồng bạn đã cưới nhau được bao lâu. Ý nghĩa của mỗi đợt kỷ niệm ngày cưới là gì, hãy cùng DaquyVietnam tìm hiểu. 12 vật phẩm phong thủy cát tường cho hôn nhân và tình yêu. 7 vật phẩm phong thủy mang lại may mắn Mới đây, Shark Thái Vân Linh bất ngờ đăng ảnh, khoe hôn nhân ngọt ngào, kỉ niệm 10 năm viên mãn. Thứ Bảy, 01/10/2022, 06:17 (GMT+7) Shark Linh khoe ảnh thuở mới kết hôn, viết tâm tình ngọt ngào nhân kỉ niệm 10 năm ngày cưới . Hậu trường 01/09/2022 06:00 materi pkn kelas 1 semester 2 kurikulum merdeka. Thể loại Ngôn Tình, HĐ, HEEditor iNovel 765 trở về trước, Meo_mup từ chương 765Hai người dây dưa với nhau không rõ ràng, thật sự trong lòng đối phương có nhau nhưng lại hành động hoàn toàn ngược nhau. Anh lại dùng cách lừa cô kết hôn với mình nhưng lại không cho cô biết anh là chồng chuyện tình của họ sẽ đi đến đâu?Sáu năm nói- Đưa một trăm vạn đây, tôi cho anh sướng chán thì thôi!Hắn đè cô lên bức tường- Tần Mộ Sở, giữa chúng ta hết rồi, hết thật rồi!Sáu năm sau gặp lại nhau. Hắn đè cô xuống giường - Mối làm ăn một trăm vạn năm xưa, giờ tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời!- Nhưng mà tôi đã kết hôn rồi! Đúng, cô đã kết hôn hơn nữa năm rồi! Tuy rằng cô không hề biết bất cứ điều gì về chồng mình cả, thậm chí ngay cả tên của anh ta cô cũng không hay. Điều duy nhất cô biết được là, khi mọi người nhắc đến người đàn ông đó.. Sau khi nói chuyện xong với mẹ, Diên Vĩ liền đi vào phòng phiền muộn ngã mình xuống giường, vui đầu thật sâu vào trong gối, đầu óc cô cứ ngây ngốc nghĩ đến những lời nói kia của mẹ, nhưng mặt khác, khuôn mặt đẹp trai kia của Cố Cẩn Ngôn lại thỉnh thoảng xuất hiện lên trong đầu cô, khiến cho cô mặt đỏ tới tận mang tai, tim đập rộn ràng...Cô rốt cuộc vẫn là Diên Vĩ kém cỏi của trước đây! Chẳng qua chỉ là một ánh mắt, một câu nói của anh liền có thể làm cho lòng cô gợn Vĩ trở mình, lấy điện thoại từ trong túi ra, mở khóa, rồi ngơ ngẩn nhìn màn hình điện thoại, giống như không làm cái gì, nhưng cô hiểu lòng mình hơn bất cứ ai, cô... đang chờ điện thoại!Chờ điện thoại của Cố Cẩn Ngôn!! Vừa nãy anh có nói sẽ gọi điện thoại cho mình!Trong danh bạ cô không có số điện thoại của Cố Cẩn Ngôn, thậm chí cô còn không biết trong ba năm nay Cố Cẩn Ngôn có đổi số điện thoại hay là, Diên Vĩ cứ ngây ngốc nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, chờ anh gọi, giống như ba năm trước đây, ngu ngốc chờ anh liên lạc với cảm giác lo được lo mất kia, lại tới nữa rồi!!Vẫn giống như trước đây, mặc dù lo lắng nhưng lại không khỏi mang theo một chút vui mừng, khiến cho trái tim bất an của cô nảy lên không tiết tấu "Bịch bịch bịch ——"..........Cố Cẩn Ngôn trở về biệt thự, cơn mưa bên ngoài thực sự quá lớn khiến anh chỉ đi có vài bước mà toàn thân đã ướt Cậu chủ, tại sao cậu không dùng ô! Cậu xem, ướt hết cả người rồi, cậu cứ không biết chăm sóc bản thân như thế này, sớm muộn gì cũng bị cảm cho mà Cẩn Ngôn cởi giày ở trước cửa, chị Lý lại đứng một bên than phiền, lại vừa cầm khăn bông lau người cho Cẩn Ngôn không để ý đến những lời càm ràm của chị Lý, lấy điện thoại ra, không do dự bấm vào phím gọi nhanh số 1, điện thoại liền thực hiện cuộc gọi 1 này, trước giờ đều là vị trí dành riêng cho Diên năm trước hay ba năm sau vẫn đều như vậy!Mà anh làm sao có được số điện thoại mới của cô? Đương nhiên là anh âm thầm lấy từ điện thoại của chị Cậu chủ, cậu nên tranh thủ thời gian đi thay đồ đi!Chị Lý thúc giục Ừm!Cố Cẩn Ngôn thuận miệng lên tiếng, sải bước chân dài đi lên thoại đã vang lên một lúc lâu, đầu kia vẫn không ai nghe Cẩn Ngôn nhíu mày, chần chừ có nên gọi một cuộc nữa hay không, nhưng cuối cùng, anh vẫn không gọi nữa!Nghĩ đến lúc này, cô nhất định đã đi ngủ rồi, mình không được quấy rầy nên, Cố Cẩn Ngôn đã nhắn tin cho cô bé kia, báo mình đã về nhà an toàn."Tôi về rồi" ba chữ tuy ít mà ý nhiều, anh chỉ nhắn như vậy rồi gửi thiệt thòi cho Cố Cẩn Ngôn cầm điện thoại chờ cả buổi tối!Diên Vĩ thì sao? Cả ngày mệt mỏi, trong tay còn nắm điện thoại thật chặt, nhưng đã sớm nặng nề nằm xuống giường rồi ngủ thiếp lẽ bởi vì ngủ quá sâu, thậm chí điện thoại vang lên cô cũng không thể nghe thấy, cho đến hôm sau tỉnh lại, cô mới phát hiện cuộc gọi nhỡ trong điện thoại, cùng với một tin nhắn ngắn đến nỗi không thể xem là một tin nhắn lập tức cảm thấy chán cô dần trở lại bình thường một cách rất nhanh chóng, giữa cô và Cố Cẩn Ngôn vốn dĩ cũng không phải là mối quan hệ bình thường như người yêu, nhưng lại không phải là người yêu, bởi vì mối quan hệ của bọn họ cũng chỉ giới hạn ở việc lên giường với nhau mà thôi!Nói trắng ra là, nếu xác nhận vị trí cho bản thân mình, cô chính là... bạn giường của Cố Cẩn khái là chỉ có thế thôi!!.......Kể từ sau đêm đó, Diên Vĩ và Cố Cẩn Ngôn cũng không liên lạc gì lại, Đuôi Nhỏ như lấy lại được sức sống như trước đây, cả ngày tung tăng trong ngôi biệt thự, không ngừng chạy qua chạy Cẩn Ngôn thì sao? Những ngày này, dường như anh nhìn cái gì cũng đều cảm thấy có chút vừa mắt, ngay cả Đuôi Nhỏ trước đây anh còn thấy vô cùng xấu xí, lúc này đây lại thấy nó có chút "đẹp trai", đến mức, trong thời gian rảnh rỗi, anh thậm chí có thể chơi đùa cùng nó một biệt chị Lý còn mua cho nó một bộ đồng phục nhỏ kiểu Captain America mặc vào cho nó, thật sự lộ ra sự hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, khá giống Trư Bát Giới!Ngày hôm đó, tại bữa cơm hàng tuần của gia đình, sau bữa cơm tối, mẹ Cố kéo con trai qua một bên bắt đầu bàn bạc về chuyện hệ trọng của cuộc đời Cẩn Ngôn, con nói thật một câu với mẹ đi, chuyện của con với Đuôi Nhỏ rốt cuộc là như thế nào?Kỳ thật, những lời này, mẹ Cố đã sớm muốn hỏi, nhưng vẫn luôn không tìm thấy cơ hội thích từ lần trước lúc mình bắt gặp nó và Diên Vĩ trong phòng làm việc, tên này liền không về nhà, dường như đã đoán ra được là mình sẽ nhiên, Cố Cẩn Ngôn giả bộ ngu- Mẹ, chuyện gì cơ ạ?Anh lười biếng khẽ nghiêng người trên ghế sô pha, làm bộ không hiểu cho lắm mà nhìn mẹ mình. Con đừng có giả ngu trước mặt mẹ! Mẹ anh dù đã có tuổi, nhưng không đến mức mù cả mắt, lần trước chính mẹ tận mắt nhìn hai đứa ở ghế sa lông kia làm chuyện gì... Con còn nói với mẹ là không có chuyện gì? ...Mẹ, mẹ khẳng định là mình không bị hoa mắt đấy chứ? Cố Cẩn Ngôn cũng không định nói với mẹ mình chuyện Anh, cái tên này, lại dám mở to mắt nói mẹ anh bịa đặt!! Nhất định là thiếu dạy dỗ rồi!!Mẹ Cố không chút khách khí đập vào trên trán con trai mình, tức giận quát Rốt cuộc là con có định chịu trách nhiệm với nó không?! Mẹ! Chuyện lúc đó mẹ cũng thấy mà, mẹ không nghe người ta nói không cần con phải chịu trách nhiệm sao? Nói đến chuyện này, Cố Cẩn Ngôn còn có chút tức giận- Mẹ cũng đừng nhúng tay vào nữa! Con với Diên Vĩ... nói trắng ra là quan hệ không cần phải chịu trách nhiệm! Chưa bao giờ thật lòng cả, con nói như vậy, mẹ có hiểu không?Chuyện này đúng là không phải Cố Cẩn Ngôn anh không muốn chịu trách nhiệm, mà là Tần Diên Vĩ cô cũng không hề muốn anh chịu trách nhiệm!Thực ra trong lòng hai người họ hiểu rõ hơn ai hết, quan hệ giữa bọn họ, vốn dĩ không khác gì một trò chơi nam nữ mập mờ, từ trước đến nay chưa bao giờ đi cùng ba chữ "chịu trách nhiệm"!Những lời này của Cố Cẩn Ngôn, cũng không đơn giản là nói cho mẹ mình nghe, mà thực ra là đang muốn nói với chính mình, lúc Tần Diên Vĩ không xem quan hệ giữa hai người ra gì, anh không thể cứ thế mù quáng mà sa vào đó được!Chỉ là, không nghĩ tới, lúc Cố Cẩn Ngôn nói những lời này, một người đang đứng ngoài cửa cũng đã nghe kia không phải là ai khác, mà chính là nhân vật nữ chính trong câu nói của anh, Diên Vĩ!- ...Đuôi Nhỏ?Mẹ Cố phát hiện Diên Vĩ đang đứng trước mặt của cô có chút trắng bệch, đương nhiên là những lời vừa rồi của Cố Cẩn Ngôn cô đã nghe thấy Cố cảm thấy cực kì xấu hổ, vội vàng đứng dậy, đi ra cửa đón cô vào Nào nào nào, mau vào đi! Con biết Cẩn Ngôn về sao? Không phải, bác Cố, con tới mang cho bác chút hoa quả. Diên Vĩ khẽ mỉm cười, từ bên ngoài đi vào, khuôn mặt trắng bệch lúc nãy đã lấy lại sự hồng hào, không nhìn ra chút dấu vết của sự tổn thương này trong tay cô còn xách theo một giỏ hoa quả- Bà nội con bảo con mang tới, những hoa quả này đều là do một chú họ hàng xa đi nước ngoài về biếu tặng, bà nội thấy rất ngon nên bảo con mang qua cho bác thử một chút!Thôi được! Diên Vĩ thừa nhận, là cô biết Cố Cẩn Ngôn trở về, cho nên mới xung phong mang hoa quả tới nhà anh, chỉ là không nghĩ tới, lúc đến lại nghe phải những lời lạnh lùng ra, trong lòng Cố Cẩn Ngôn nghĩ về quan hệ giữa họn họ là như ra, cô cũng sớm đã đoán ra, không phải cô luôn cho là như vậy sao? Nhưng mà, khi nghe được những lời kia của anh, trong lòng Diên Vĩ vẫn giống như bị một thứ sắc bén đâm nữa, lại rất đau, chỉ là cô cố chấp không để cho bản thân biểu hiện ra ngoài mà thôi!Cố Cẩn Ngôn đương nhiên không ngờ tới Diên Vĩ sẽ đến vào lúc này, anh âm trầm liếc nhìn cô một chút, không thấy trên mặt cô có chút biểu hiện nào khác thường, anh không khỏi nhíu Diên Vĩ, những lời lúc nãy của Cẩn Ngôn...Trong lúc nhất thời, mẹ Cố cũng không biết nên làm như thế nào để làm dịu mỗi quan hệ giữa hai người họ, chỉ có thể cười làm lành nói- Nó nói càn thôi, con tuyệt đối đừng để trong lòng!Diên Vĩ vẫn chỉ cười như cũ, trên mặt dường như không có chút nào là không vui, cô lơ đễnh nói- Bác yên tâm, con cũng không để ý, bởi vì vừa hay...Diên Vĩ nhìn về phía Cố Cẩn Ngôn, kiêu ngạo nhấc khóe môi- Vừa hay, tôi cũng cùng một ý với chú! Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, kiểu sống chung như vậy cũng vui vẻ, thoải mái, đúng không?Khuôn mặt đẹp trai của Cố Cẩn Ngôn, bởi vì câu nói của Diên Vĩ mà lập tức u ám trong phút Vĩ vẫn cười, nói với mẹ Cố Bác Cố, con còn có việc, con đi trước đây! Đuôi Nhỏ, con vừa mới đến mà! Ngồi một chút đi! Bác sẽ đi cắt hoa quả cho con! Không cần đâu ạ, con cũng đã ăn rồi, chào bác ạ! Diên Vĩ nói xong, liền vội vàng đi ra khỏi nhà họ Vĩ vừa mới bước chân rời khỏi, mẹ Cố không nhịn được dạy bảo con trai mình- Hai người các con rốt cuộc là có chuyện gì hả? Cái gì gọi là chơi đùa mà thôi? Hả? Đều đã là người lớn cả rồi, mà tại sao đứa nào cũng chưa chín chắn thế này! Còn con nữa, con đã bao nhiêu tuổi rồi? Chơi còn chưa đủ sao? Hả? Hơn nữa, Diên Vĩ là người phụ nữ để con có thể tùy tiện chơi đùa sao? Con không sợ có lỗi với Mộ Sở sao?Cố Cẩn Ngôn không thèm để ý đến lời trách mắng của mẹ mình, đứng dậy, cầm lấy áo khoác, chuẩn bị Mới nói con có hai câu, con đã đi rồi! Chẳng lẽ mẹ mắng sai sao?Mẹ Cố có chút không Cẩn Ngôn xoay người, bất đắc dĩ nhìn mẹ mình- Mẹ, người bị chơi hiện tại không phải là con gái cưng của nhà họ Lâu kia, mà là con trai của mẹ! Mẹ rõ chưa?Cố Cẩn Ngôn quả thật luôn cảm thấy mình bị người phụ nữ này chơi đùa! Anh suốt ngày vì cô bé này mà mất hồn mất vía, mỗi ngày trong đầu đều nghĩ làm như thế nào để có được cô, trói cô ở bên cạnh mình! Nhưng cô thì sao? Nên đính hôn thì liền đính hôn, nên chụp ảnh cưới thì liền đi chụp ảnh cưới, anh thì vì mối quan hệ giữa cô và Trần Sở Mặc bận rộn quên cả trời đất! Chương 1Sáu năm về Mộ Sở, nghe nói cậu đá đàn anh Lâu để yêu tài tử khoa âm nhạc à? Có thật không thế?Tần Mộ Sở vừa tan tiết giải phẫu thì đã có bạn học thích buôn dưa chạy đến hỏi Mộ Sở mỉm cười- Đúng vậy!- Không phải chứ? Trước kia cậu yêu anh ấy chết đi sống lại cơ mà? Sao nói đá là đá ngay được thế? Anh ấy là ai chứ hả? Người ta là Lâu Tư Trầm đấy! Bao nhiêu con gái trường này đổ xô vào anh ấy còn không kịp, cậu thì hay rồi, có mà còn không biết quý!Tần Mộ Sở sửa lời cô bạn một cách rất nghiêm trang- Phải nói là mình yêu tiền nhà anh ta đến chết đi sống lại mới đúng!- …Cô bạn há hốc miệng ra vì ngạc nhiên. Tần Mộ Sở nói thế cũng thẳng thắn quá rồi. - Ôm được một trăm vạn rồi, đương nhiên cũng đến lúc bái bai nói câu này, vẻ mặt của Tần Mộ Sở tươi rói như hoa, thoạt trông hả hê vô bạn kia đang muốn nói thêm, nhưng vừa định mở lời thì đột nhiên nghẹn họng- Đàn anh… đàn anh Lâu…Lâu Tư Trầm lẳng lặng đứng phía đối diện, bóng dáng cao lớn mà cô đơn, đôi mắt lạnh lùng nhìn đăm đăm vào Tần Mộ Sở như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn thở của Tần Mộ Sở hơi nghẹn lại, và cánh tay ôm cuốn sách bỗng siết chặt ra cô đã nhìn thấy hắn ở phía đó từ những lời vừa nói ra, cũng là cô cố ý để cho hắn nghe Mộ Sở ơi, mình có việc bận mất rồi, mình đi trước nhé…Bạn học vội tìm cớ đánh bài Tư Trầm cất bước đi tới gần tim cô đau thắt lại theo từng bước chân của đến khi…Cái bóng cao lớn của người đàn ông kia bao phủ cả người hương thơm ngát đặc biệt trên người hắn xâm lấn hơi thở của cô. Không hiểu vì sao, cô bỗng thấy sống mũi cay sè và lệ nóng suýt nữa trào lên khóe mi, may mà cô ép mình nén Lặp lại những lời em vừa nói cho tôi nghe!Giọng nói khàn khàn của hắn thoạt nghe vô cùng bình thản, thế nhưng ai hiểu hắn thì đều biết sự bình thản ấy chỉ là khúc dạo đầu trước khi bão nổi mà thôi!Tần Mộ Sở thở dồn lúc lâu sau, cô ngẩng đầu lên rồi nhìn thẳng vào hắn- Tôi chủ động tìm mẹ anh để đòi một trăm vạn kia đấy! Còn nữa, từ trước tới giờ tôi chỉ yêu một mình Cố Cẩn Ngôn. Quan hệ giữa chúng ta kết thúc rồi, hết rồi… ưm ưm ưm…Tần Mộ Sở còn chưa nói xong thì môi cô đã bị đôi môi mỏng lạnh lẽo của người đàn ông kia phủ như một con thú hoang đang phát cuồng, một tay ấn cô áp sát bức tường sau lưng, một tay nâng cằm cô lên rồi công thành chiếm đất trên răng môi cô một cách cực kì bá đạo. Hắn cướp đoạt hương thơm đặc biệt thuộc về riêng mình cô, hắn xâm chiếm hoàn toàn từng hơi thở của cô…- Ưm… ưm…Tần Mộ Sở vùng vẫy, giãy dụa, đẩy hắn Tư Trầm, đủ rồi! Buông tôi ra!Đủ hay không đủ, từ trước tới giờ không phải do em quyết định!Thân hình cao lớn của Lâu Tư Trầm đè nặng cơ thể mềm mại của cô. Hắn bễ nghễ nhìn cô từ trên cao, đáy mắt kìm nén lửa giận bừng bừng- Lúc trước, khi trăm phương ngàn kế quấn lấy tôi, đáng ra em phải biết em chưa từng có quyền quyết định lúc nào thì chúng ta chấm dứt!Nói xong, Lâu Tư Trầm suồng sã luồn tay vào trong áo cô!Hắn đang cố ý!!Hắn đau khổ vì cô, hắn nổi giận vì cô, thậm chí hắn còn muốn bóp nát cô trong tay mình!- Đừng làm thế!!Tần Mộ Sở hô lên rồi hoảng hốt nắm lấy bàn tay đang tác loạnLâu Tư Trầm! Anh là đồ khốn…Đồ khốn? So độ khốn nạn, Lâu Tư Trầm tôi mặc cảm với em!Bàn tay ngang ngược càng thêm sỗ sàng trong thân thể cô, và cơn giận của hắn khiến cho động tác trên tay mạnh bạo hơn nhiều. Tần Mộ Sở thở hổn hển, hai mắt đỏ bừng lênĐược, anh muốn lên giường với tôi đến thế thì được thôi! Một trăm vạn! Đưa cho tôi một trăm vạn nữa, tôi cho anh sờ chán thì thôi! Ngủ chán thì thôi! Anh có muốn không?!…Bàn tay đang làm loạn trên người Tần Mộ Sở chợt dừng ngón tay bỗng chốc lạnh tựa tuyết Mộ Sở rùng mình…Lâu Tư Trầm rút tay ra khỏi người cô, động tác cứng đờ. Sau đó, giọng nói khàn khàn của hắn lại vang lên lạnh lẽo- Tần Mộ Sở, chúng ta hết thật rồi!Nói đoạn, hắn đẩy cô ra đầy chán ghét, thế rồi quay người, hờ hững bỏ quay đầu lại!Cuối cùng, vẫn là chính hắn đặt dấu chấm tròn cho quan hệ giữa hai người Mộ Sở ngồi thụp xuống, ôm chặt lấy cái bụng đang đau râm ran, sắc mặt tái nhợt dưới của cô, máu râm rỉ chảy… Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem... NGHIÊN CỨU PHIÊN DỊCH HÁN NÔM… NGHIÊN CỨU PHIÊN DỊCH HÁN NÔM TÀI LIỆU PHẬT GIÁO QUA ĐỐI CHIẾU HAI BẢN DỊCH THIÊN UY NGHI THÀNH THƠ LỤC BÁTNGHIÊN CỨU PHIÊN DỊCH HÁN NÔM… NGHIÊN CỨU PHIÊN DỊCH HÁN NÔM TÀI LIỆU PHẬT GIÁO QUA ĐỐI CHIẾU HAI BẢN DỊCH THIÊN UY NGHI THÀNH THƠ LỤC BÁTTóm tắt Nội dung bài viết này là một nghiên cứu trường hợp của phiên dịch học. Trong bài viết này, người viết tiến hành nghiên cứu theo hướng phiên dịch học mô tả với hai bản dịch ra thơ lục bát có niên đại cách nhau hơn 100 năm của thiên Uy nghi trong Sa Di luật nghi yếu lược tăng chú. Bài viết tập trung xác định mục đích dịch thuật văn bản từ văn xuôi chữ Hán sang thơ lục bát chữ Nôm, xác định hình thái dịch thuật, sự chuyển dịch văn hóa từ bản gốc sang bản dịch. Trong phần đối chiếu sự khác biệt giữa hai bản dịch, bài viết cũng chỉ ra những điểm sửa chữa, thay thế, thêm bớt của bản dịch sau so với bản dịch trước để phù hợp với hoàn cảnh đương thời. Từ khóa Uy nghi, phiên dịch học, hình thái dịch thuật, chuyển dịch văn hóa. Abstract This paper takes a deep insight into translation studies by exploring a case study. The study is conducted towards descriptive translation on the basis of two “luc - bat” poems known as distichsix-eight-word, the dates of which were more than 100 years apart and were identified in the Chapter “Uy nghi” of “Sa Di luat nghi yeu luoc tang chu”. What follows is to clarify thetranslation purpose of the prose from Sino into Nom under the form of “luc-bat”, andto conjecture the translation form as well as to convey culturefrom thesource language tothe target language. In comparing the differences between the two translations, the study identifies necessary correction, substitution, addition and omition tobe relevant to the contemporary context. Keywords Uy nghi, translation theory, translation styles, and culture convey

niệm niệm hôn tình